Bước thật chậm để quên 1 người

Thảo luận trong 'Tâm sự, tùy bút' bắt đầu bởi _[OnlyLove]_, 18/5/11.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi
  1. Đã bao lần dặn mình phải quên anh



    Đã bao lần mình kìm lòng mình



    Đã bao đêm ta ngồi khóc thầm



    Khóc cho một tình yêu vừa chớm mà ta đã bóp chết nó



    Yêu



    Mình không nghĩ là yêu lại đau khổ đến thế



    Một con bé lúc nào cũng vô tư, vô lo vô nghĩ như mình, chưa bao giờ mình nghĩ dính vào tình yêu lại khiến mình tương tư, đau khổ nhiều đến thế.



    Sao mình lại yêu anh chứ, anh có gì để mình yêu chứ? Tại sao tim ta vẫn mãi nhớ, tại sao cứ đêm về là nỗi nhớ lại cồn cào da diết không yên. Trái tim ơi, tại sao lại oái ăm đến vậy? Tại sao lại thích anh mà không phải một người khác? Anh khác xa với những gì mày vẫn tưởng tượng về người yêu cơ mà? Tại sao hình ảnh anh lúc nào cũng tràn tâm trí chứ? Tại sao, tại sao?



    Đúng là con tim bất trị và khó bảo, cứ lúc nào rảnh rỗi là nghĩ tới anh. Một con bé đang vô tư, yêu đời đến vậy, chán thì lại xách xe đi du lịch bụi, lang thang trên khắp nẻo để tìm lại tâm hồn thanh thản vậy mà giờ đây: ” Tình yêu bắt đầu cho em vương sầu đôi mắt”. Nó đã hạ quyết tâm quyết tâm là sẽ quên anh, đêm đó nó đã khóc rất nhiều, khóc để quên anh đi, và nó không nghĩ nó lại khóc nhiều đến thế. Nó khóc cho tình yêu vừa chớm nở đã bị vùi dập không thương tiếc. Nó khóc vì không biết có thể quên được anh không, nhưng nó đã quyết tâm rồi.



    Vậy mà…



    Bất cứ lúc nào rảnh rỗi nó lại nhớ đến anh. Cứ khi nào không có việc làm nó lại nhớ đến anh, một nỗi nhớ cồn cào, miên man, nén chặt. Nó cố kìm lòng, nhưng nó càng cố chôn sâu trái tim nó càng thổn thức, thao thức. Nó không nghĩ nó lại yêu anh nhiều đến thế. Đã bao lần tự dặn mình: Hãy dừng lại đi, xin mày đấy nhưng trái tim nó cứ thổn thức, nó không làm sao sai khiến được…



    Anh chắc chẳng biết đến tình cảm của nó đâu, chỉ là nó ngu ngơ, ngờ nghệch tự chuốc lấy thôi, nó tự gieo vào tim mình những lầm tưởng không đâu, những hi vọng không tìm ra lối thoát và rồi trái tim của nó lại quay quắt nhớ anh.



    Ngày xưa rỗi rãi tung tăng là thế, sao giờ đây trong đầu nó đi đâu cũng ngập hình ảnh của anh, nỗi nhớ anh vây quanh xâm chiếm làm nó ngạt thở.



    Từ trước đến giờ nó luôn tự hào vì kiểm soát được trái tim của mình rất tốt, nếu người mình thích có người yêu rồi nó chủ động rút lui, nếu nó quyết tâm quên là nó có thể quên được. Vậy mà với anh sao khó đến thế. Bạn nó từng hỏi nếu người mày yêu có người yêu rồi mày sẽ tiếp tục theo đuổi chứ, nó đã trả lời dứt khoát không cần suy nghĩ lấy một giây: “tất nhiên là tao từ bỏ, tao không muốn làm người thứ ba cũng không muốn gây cho người khác đau khổ”.



    Vậy mà… Trái tim nó loạn nhịp trước anh, bây giờ nó lại phân vân, nó biết anh chưa bao giờ yêu thương nó thật lòng ngay cả khi anh bên cạnh nó...., vậy mà trái tim nó vẫn loạn nhịp là sao, tại sao ngần ấy năm trái tim nó băng giá, gần như vô cảm trước bọn con trai, sao giờ này lại làm nó bối rối đến vậy, lí trí của nó không kiểm soát nổi. Tại sao anh hay làm nó tưởng bở đến thế , hay chỉ là tự nó suy tưởng tượng ra thôi… Nhưng dù thế nào đi nữa nó nhận ra anh đã lấy cắp trái tim nó mất rồi.



    Nhưng, dù thế nào đi nữa nó cũng đã quyết tâm quên tình cảm này đi, nhất định là nó làm được, khó cũng phải làm. Nó sẽ dùng lí trí để chôn sâu tình cảm trong lòng, không nhớ, không mong, không chờ đợi, không bực mình tức giận. Trái tim ơi, xin lỗi mày tao phải quên anh thôi.



    Quên để nó trở lại là nó vô tư hồn nhiên như thuở nào



    Quên để nó không còn những đêm trằn trọc vì nỗi nhớ quay quắt, cồn cào nữa.



    Quên đi nó ơi, và chúc anh hạnh phúc. ​



    (Sưu tầm)
     
  2. 0olinhgao0

    0olinhgao0 Guest

    Cái gì thế này khủng bố 4Rum à
     
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi

Chia sẻ trang này