Một ngày gió mùa

Thảo luận trong 'Tâm sự, tùy bút' bắt đầu bởi _[OnlyLove]_, 18/5/11.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi
  1. "Gió mùa lại về. Chẳng phải mùa thu nên chẳng hương hoa sữa. Gió mùa đông không còn trong trẻo như câu hát Tháng Tư độ nào, cũng chẳng dịu dàng như tháng Mười ai đặt bên cửa sổ. Gió mùa đông khiến Người ta se lòng, trầm lắng và nghĩ suy nhiều hơn.



    Thế rồi Người ta nhớ, nhớ mình là con gái. Và phía sau một cô gái là gì bạn biết không? Phía sau một cô gái là những nỗi nhớ xếp thành dãy…



    Mỗi độ gió về Người ta lại khe khẽ đọc câu thơ tự viết, qua mấy mùa mà vẫn

    chẳng đổi thay”



    “Gió về ngang cửa sổ chưa anh



    Ban công này em đứng đây ngóng đợi



    Nơi xa nào người đưa tay hứng tới?



    Bàn tay nào tự ủ ấm bàn tay?”



    Rồi Người ta sẽ lại nghe “Đêm nằm mơ phố”, sẽ lại vu vơ “Tay em lạnh mùa đông”, sẽ lại mong “đêm xin bình yên nhé” và có giây phút lại “mơ như mình quên hết. quên đi tình yêu quá vô cùng”…



    Mùa đông ơi xin nhớ cho rằng: Người ta chỉ là một cô gái! Một cô gái đã đủ lớn để …mong bé lại như ngày hôm qua…"




    07.12.10



    P/S: Một cánh cửa khép là cánh cửa chờ đc mở. Cám ơn bạn đã hiểu "đừng ai đọc những gì tôi viết" có nghĩa là "xin hãy đọc tôi, và hiểu (dù là theo cách của bạn)" bởi vì "một bàn tay đưa ra luôn chứa nỗi khát khao đc nắm một bàn tay khác”.



    Gửi từ email Thùy Lành


    (Sưu tầm)
     
  2. 0olinhgao0

    0olinhgao0 Guest

    Người ta chỉ là một cô gái! Một cô gái đã đủ lớn để …mong bé lại như ngày hôm qua…" >>>>>> câu này hay
     
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi

Chia sẻ trang này