TÌNH YÊU CŨNG LÀ NHỮNG KHOẢNG CÁCH

Thảo luận trong 'Tâm sự, tùy bút' bắt đầu bởi tungkute, 19/9/14.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi
  1. Cuộc sống này đã có mấy ai đủ cam tâm và đành lòng chấp nhận để yêu thương cách xa mình? Hoặc họ sẽ đau khổ khôn nguôi trong mộng mị ảo tưởng, hoặc họ sẽ lặng thinh khước từ tất cả. Yêu cứ tưởng phải là yêu người nhưng kỳ thực sâu xa nhiều người đâu biết rằng chính tình yêu bản thân mình có những khi đã vượt lên trên tình cảm dành cho người thương để đến khi người đi, ta vì những hạnh phúc đã từng cứ mãi ích kỷ giữ lại người trong ràng buộc câu hứa, lời thề, trong trách nhiệm. Cứ mãi trói chặt yêu thương và sự ích kỷ lại với nhau để dần dà cả hai cùng chết, để kỉ niệm héo úa trong tổn thương và trách móc. Thế mới biết yêu một phần là có nhau, là giữ nhau nhưng một phần yêu cũng chính là biết buông tay.
    Buông tay trong tình yêu không phải là việc rời bỏ người những khi khó khăn hay khi người cô đơn. Buông tay trong tình yêu là việc một bàn tay đành lòng để một bàn tay đã không còn nắm chặt đi về một nơi khác - nơi miền nhớ xưa kia không còn đủ sức níu giữ. Nắm chặt một bàn tay đã muốn rời bỏ thực sự rất khó khăn và mỏi mệt. Ta cứ phải gồng mình lên níu giữ; giữ người đã khó nói chi tới giữ niềm nhớ nhung và trái tim của người. Thà rằng cam tâm để hai bàn tay buông nhau trong nhẹ nhàng còn hơn để mình ra sức níu giữ rồi người giằng ra ta hẫng hụt, chênh nhau lực mà ngã nhào. Người đau nhất vẫn là chính bản thân mình. Còn người, dẫu có cắn rứt mà không vẫy vùng thoát ra thì cũng thắt lòng bởi ta siết tay chặt quá. Tất cả cũng chỉ là đặt nhau trong gượng gạo và nặng lòng.
    Tình cảm là của mình còn trái tim là của người. Vốn dĩ trói buộc mình thôi yêu, thôi nhớ nhung về người đã là việc không tưởng nói chi đến việc trói buộc trái tim người. Mọi trói buộc đều khiến ta đau thắt và khó chịu. Nhẹ nhàng nhất, thoải mái nhất vẫn là để nhau bước về nơi thuộc về mình. Còn tình yêu ư? Dù đứng đâu ta vẫn có thể yêu, dẫu chỉ là một tình yêu bất lực và lẻ loi nhưng ít ra ta còn biết yêu. Không làm bến đỗ cho nhau, không là người cho nhau cái tận cùng hạnh phúc thì vẫn còn có với nhau một đoạn đường chung đôi đầy kỉ niệm. Tình yêu thực ra đôi khi chỉ là chuyện một người đứng ở phía xa nhìn về phía người thương đã từng; nhìn để biết tất cả đều là tất nhiên, là xứng đáng. Cho nhau một khoảng cách để mình có đường lùi, có đường rẽ ngang, có tầm mắt nhìn về phía người; để người không vướng bận về quá khứ, để người thênh thang đường tình mới; để chẳng còn làm tổn thương nhau. Đó cũng là tình yêu.

    Tác giả: Mùa Đông
     
  2. Tình cảm là của mình còn trái tim là của người
     
  3. ai muốn rời tôi thì cứ rời
     
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi

Chia sẻ trang này